Ngày xưa em thường hay hỏi 'Mình viết tên nhau lên đâu hở anh?'.
Anh cười bảo viết lên cát đi. Em nũng nịu, như thể sóng sẽ cuốn cát đi mất...
Anh lại nói viết lên mây trời. Em khóc: 'Như thế gió sẽ thổi mây bay'...
Anh cười 'Hay ta viết lên tay?, để 2 ta k dám nắm tay ai khác
'.
Em cười khẽ nói: 'Viết vào tim đi anh, để theo nhau đến cuối cuộc đời
'...
Nhưng rồi thì... đau lắm anh ơi.... Viết vào tim là sai lầm lớn nhất... Mỗi lời anh nói như là nhát cứa, cứ nhẹ nhàng làm rỉ máu lòng em...
Chia tay rồi, ừ thì chia xa... Sao mắt em cứ mãi nhìn một hướng... Tìm bóng hình thân quen đến lạ... Tìm những kí ức xưa tưởng như đã nhạt nhoà...
Chẳng thà khi xưa... Đừng đậm sâu đến thế, thì giờ đây, em đã chẳng phải đau...
Chẳng thà khi xưa... Đừng thề nguyền có nhau, thì giờ đây, em sẽ không buồn không khóc...
Chẳng thà khi xưa... Đừng chờ đợi mỗi khi tan học, thì giờ đây, em chẳng phải ngóng tìm anh...
Nhớ, một người xa lạ đã từng quen .................